Một hệ thống tên lửa phòng không S-400 của Nga. (Nguồn: TASS) |
"Trong thế kỷ 21, S-300 có lẽ là hệ thống phòng không nổi tiếng và dễ nhận biết nhất trên thế giới", bài báo viết.
Tổ hợp S-300PMU-1 được giới thiệu vào năm 1992 và được nâng cấp lớn so với các hệ thống cũ: tên lửa 48N6 của nó có tầm bắn 195 km và tốc độ Mach 5,8. Chúng nhỏ hơn, cho phép phóng từ các bệ di động và dẫn đến khả năng sống sót của các hệ thống phòng không tầm xa của Nga gia tăng mang tính cách mạng.
Báo Mỹ Military Watch đánh giá hệ thống phòng không này là cột mốc quan trọng trong sự phát triển của lực lượng phòng không.
Tiếp theo, quân đội Nga đã phát triển hệ thống phòng không S-00PMU-2 và S-300PMU-3, sau này đổi tên thành S-400. Các nhà quan sát lưu ý rằng hệ thống này có tầm bắn 250 km, sau đó được tăng lên 400 km và các tên lửa siêu thanh của nó có thể đánh chặn các vật thể bay của đối phương ở tốc độ trên Mach 8.
“Dấu mốc quan trọng đó trong quá trình phát triển nền tảng này giải thích cách nó có được vị trí quan trọng như vậy trong việc bảo vệ nước Nga”, tác giả bài báo cho biết.
Sự khác biệt giữa S-400 với các phiên bản S-300 trước chủ yếu là những cải tiến sâu hơn về các thiết bị điện tử cùng với việc triển khai thêm bốn loại tên lửa mới cho hệ thống, giúp người sử dụng có thể tùy chỉnh các tên lửa mang theo nhằm tăng khả năng tác chiến chống lại các loại mục tiêu nhất định.
Phạm vi hoạt động của các loại tên lửa S-400 là 40-120 km với tên lửa 9M96, 250 km với tên lửa 48N6 và tới 400 km với tên lửa 40N6.
S-400 có nhiều khả năng hơn S-300. Nó có thể phát hiện mục tiêu cách xa 600 km và cao 40-50 km, có thể theo dõi đồng thời 300 mục tiêu. Gọi là hệ thống tên lửa tầm cao nhưng thực sự S-400 là một tổ hợp tên lửa đa tầm, nó có thể hạ mục tiêu như máy bay ở độ cao 27 km. S-400 có thể tiêu diệt khí cụ bay của đối phương trong khoảng cách tới 400 km và tiêu diệt tên lửa đạn đạo ở khoảng cách 60 km.