Tiến sĩ Lorinda Hern (cô gái trong ảnh), đồng sáng lập Dự án giải cứu tê giác đang trong quá trình thực hiện việc truyền độc vào sừng tê ở Nam Phi. |
Tiến sĩ Lorinda và tổ chức cứu hộ tê giác cũng đồng thời tăng cường các biện pháp an ninh bảo vệ chúng như gắn vi mạch theo dõi, lấy và lưu giữ mẫu ADN. Việc tiêm chất độc này vào sừng tê giác, nếu con người dùng sừng tê giác này có thể gây nguy hiểm đến sức khỏe.
Tai sao phải làm vậy? Bởi lẽ hơn 1.200 con tê giác đã chết do nạn săn bắt ở Nam Phi trong năm 2014. Trong khi đó, nhu cầu tiêu thụ về sừng tê giác ở nhiều nơi lại tăng theo cấp số nhân. Nếu vấn đề này không được giảm thiểu một cách hiệu quả, thì không có cách nào bảo vệ loài tê giác khỏi sự săn bắt đang ở mức cực kỳ báo động. Sự tuyệt chủng là cái kết không thể tránh khỏi.
Với công nghệ kỹ thuật hiện đại, đội ngũ của tiến sĩ Lorinda luôn kết hợp với các biện pháp an ninh mới, như việc dùng định vị phóng xạ để theo dõi nạn buôn bán sừng tê giác trên toàn cầu.
Chia sẻ về điều này, Tiến sĩ Lorinda cho biết, Dự án giải cứu tê giác là một giải pháp phá cách cho một vấn đề ngoài tầm kiểm soát. Thực tế đáng buồn là chúng ta đang mất trung bình 3-4 con tê giác mỗi ngày vì những người săn trộm. Điều đó cho thấy nơi chốn an toàn của động vật hoang dã đã dần thu hẹp và số lượng ngày càng ít đi. Nhưng chúng tôi chắc chắn một điều là chúng tôi sẽ tiếp tục giải pháp này để cứu chúng.
Khi chia sẻ về dự án, Tiến sĩ Lorinda tin rằng một khi công chúng nghe về sừng tê giác không chỉ là vô giá trị, mà còn gây nguy hiểm cao, nhiều nguy cơ gây bệnh đối với sức khỏe con người khi họ dùng chúng. Nếu tôi là họ, tôi chắc chắn sẽ không muốn lại gần con tê giác huống chi là dùng sừng tê vì nguy cơ nhiễm bệnh rất cao này.
Dự án giải cứu Tê giác là tổ chức đầu tiên thực hiện việc tiêm độc vào sừng tê giác.
Nikhil Hoa