Huệ Nguyễn (bên phải) cho biết, mình và đồng đội luôn tạo ra năng lượng tích cực, đúng tinh thần người làm tình nguyện. |
"Con muốn kể mẹ nghe, ngày hôm ấy công chúa của mẹ khóc nhè. Có khoảnh khắc cứ nghẹn mãi ở cổ. Hôm ấy con được phân công gọi điện thoại thông báo cho những người dương tính…
Trên đây là trích đoạn trong bức thư của nữ sinh Nguyễn Thị Huệ gửi từ TP. Hồ Chí Minh ra Hà Nội cho mẹ.
Cô từng gây sốt mạng xã hội qua câu chuyện "Huệ Nguyễn chưa có người yêu" ở tâm dịch Bắc Giang trước đây.
"Dù vất vả chúng con vẫn tạo nên năng lượng tích cực"
"Quận 12, TP. Hồ Chí Minh, 21h30.
Gửi mẹ thân yêu!
Chắc đọc thư này mẹ lạ lắm phải không ạ, bởi ngày nào xong việc, con chẳng gọi về nhà báo cáo tình hình công việc trong ngày.
Những ngày xa nhà con mới biết, gọi điện thoại về cũng là một áp lực"…
Bức thư của Huệ bắt đầu bằng những dòng trên đây. "Con muốn kể mẹ nghe"…, Huệ bắt đầu câu chuyện của mình và các đồng nghiệp ở tâm dịch khi tâm sự cùng mẹ.
"Con muốn kể mẹ nghe, ngày hôm ấy công chúa của mẹ khóc nhè. Có khoảnh khắc cứ nghẹn mãi ở cổ. Hôm ấy con được phân công gọi điện thoại thông báo cho những người dương tính…
…Nhưng ngày hôm đó con không nói gì với mẹ cả vì con biết, chứng kiến những giọng nói run run ấy, làm sao cầm lòng nổi…", Huệ viết.
Cô kể về những khoảnh khắc ở vùng tâm dịch TP. Hồ Chí Minh. Đó là hình ảnh các đồng nghiệp thấm đẫm mồ hôi trong bộ đồ bảo hộ, là những lần cô bật khóc khi phải gọi điện thông báo cho một ca F0 nào đó chuẩn bị đồ để sắp sửa đi cách ly. Ấy là hình ảnh đôi mắt rưng rưng của một nam bệnh nhân nhận kết quả test nhanh dương tính khi con nhỏ 7 tháng tuổi ở nhà chưa biết nhờ ai trông…
Và đặc biệt hơn, khoảnh khắc đó không khiến cô và đồng đội nhụt chí mà nó giúp các tình nguyện viên ở đây có trách nhiệm tạo ra những năng lượng tích cực hơn nữa để giúp người bệnh.
Huệ viết trong thư: "Đợt tình nguyện trước, mọi người biết đến con là cô gái độc thân, lạc quan giữa tâm dịch. Trong vô vàn khoảnh khắc vui tươi cũng có những lúc con yếu lòng. Nhưng con nghĩ, mặc dù rất vất vả trong những ngày này nhưng chúng con phải có trách nhiệm tạo ra năng lượng tích cực vì một bác sĩ thành công là chữa lành cả thể lực và trí lực cho người bệnh, đúng không mẹ"?
Hai lần đi tình nguyện mẹ đều khóc
Nguyễn Thị Huệ, sinh năm 1999, ở Đông Anh, Hà Nội, là sinh viên năm thứ 4, Học viện Y dược cổ truyền Việt Nam.
Huệ từng cùng với 36 người nữa, gồm cả bác sĩ, giảng viên của Học viện lên đường chi viện Bắc Giang dập dịch từ sáng 27/5, ba ngày sau lời kêu gọi cả nước trợ giúp Bắc Giang, Bắc Ninh của Bộ trưởng Y tế Nguyễn Thanh Long.
Huệ là cô gái độc thân, từng gây sốt mạng xã hội, lan tỏa năng lượng tích cực qua các diễn đàn nhờ câu chuyện "Huệ Nguyễn chưa có người yêu" khi đi tình nguyện ở tâm dịch Bắc Giang.
Huệ từng gây sốt mạng xã hội qua câu chuyện "Huệ Nguyễn chưa có người yêu" ở tâm dịch Bắc Giang trước đây. |
Sau khi kết thúc chuyến đi tình nguyện ở Bắc Giang, về Hà Nội cách ly theo quy định, hưởng ứng lời kêu gọi, cô tiếp tục cùng 238 người nữa vào tâm dịch TP. Hồ Chí Minh để làm công tác tình nguyện trong đợt bùng phát dịch Covid-19 lần này.
Cô cho biết, đoàn được chia ra các nhóm nhỏ để về các địa phương. Đoàn của cô có 24 người, chia về trạm y tế, cứ 4 người một trạm. Và bức thư trên đây, được cô viết như một lời tâm sự, gửi về gia đình trong khoảnh khắc nghỉ ngơi sau một ngày làm việc vất vả.
"Tình cảm của các anh chị địa phương rất tuyệt vời. Em được phân công ở tại Trạm Y tế Tân Hưng Thuận (quận 12, TP. Hồ Chí Minh). Công việc khá vất vả, có những ngày không có thẻ test nhanh nào âm tính khiến chúng em khá lo lắng, áp lực.
Tuy nhiên, ai nấy đều động viên nhau cố gắng hơn nữa lan tỏa tinh thần lạc quan, đúng tinh thần của người làm công tác tình nguyện", Huệ nói.
Trong những ngày ở vùng tâm dịch TP. Hồ Chí Minh, có nhiều kỉ niệm mà có thể với Huệ, sẽ khó có thể quên trong cuộc đời.
Chẳng hạn khi chính cô chứng kiến hai thẻ test dương tính của đồng nghiệp là nhân viên y tế địa phương. Họ là những người từng sát cánh, đồng hành cùng Huệ và đồng đội trong những ngày ở TP. Hồ Chí Minh.
Họ đã xa gia đình, tạm gác lại việc riêng để cùng lãnh đạo địa phương dập dịch cả mấy tháng.
Câu nói lâu nay Huệ vẫn động viên người dân, nay lại nói với các tiền bối: "Không sao cả, hãy coi như mình tạm nghỉ ngơi thôi chị"!
Chia sẻ thêm, Huệ cho hay: "Cả hai lần đi tình nguyện vào tâm dịch, mẹ em đều khóc. Thế nhưng gia đình vẫn ủng hộ quyết định của con gái.
Hàng ngày em vẫn gọi điện về nhà để gia đình đỡ lo, đồng thời cũng chia sẻ công việc hàng ngày ở trong này.
Thời tiết ở đây không quá nắng nóng như đợt ở Bắc Giang nên chúng em thấy đỡ hơn khi mặc đồ bảo hộ".
Qua thư, cô cũng không quên nhắc nhở gia đình luôn tuân thủ 5K, nhớ lịch tiêm phòng và hẹn ngày "vãn dịch" sẽ trở về Hà Nội.