Nhỏ Bình thường Lớn

“Độc nhất” Thành nhà Hồ

Ngày 27/6/2011, UNESCO đã công nhận Thành nhà Hồ của Việt Nam là di sản văn hóa thế giới.

Nằm trên hai xã Vĩnh Tiến và Vĩnh Long (Vĩnh Lộc, Thanh Hoá), đây là công trình kiến trúc bằng đá được Hồ Quý Ly cho xây dựng vào năm 1397, còn được gọi là Tây Đô (hay Tây Giai) để phân biệt với Đông Đô (Thăng Long - Hà Nội). Theo sử liệu, vào năm 1397, trước nguy cơ đất nước bị giặc Minh từ phương Bắc xâm lăng, Hồ Quý Ly đã chọn đất An Tôn (nay là Vĩnh Lộc, Thanh Hóa) để xây dựng kinh thành nhằm chuẩn bị cho một cuộc kháng chiến lâu dài. Thế đất được chọn nằm ở khu vực giữa sông Mã và sông Bưởi, phía Bắc có núi Thổ Tượng, phía Tây có núi Ngưu Ngọa, phía Đông có núi Hắc Khuyển, phía Nam là nơi hội tụ của sông Mã và sông Bưởi.

Thành nhà Hồ gồm 3 bộ phận: La thành, Hào thành và Hoàng thành. La thành là vòng ngoài cùng, chu vi khoảng 4km. Hào thành được đào bao quanh bốn phía ngoài nội thành, cách chân thành theo các hướng khoảng 50m có nhiệm vụ bảo vệ nội thành. Toàn bộ tường thành và bốn cổng chính được xây dựng bằng những phiến đá vôi màu xanh, được đục đẽo tinh xảo, vuông vức, xếp chồng khít lên nhau. Các phiến đá dài trung bình 1,5m, có tấm dài tới 6m, trọng lượng ước nặng 24 tấn. Tổng khối lượng đá được sử dụng xây thành khoảng 20.000 m3 và gần 100.000 m3 đất được đào đắp công phu. Kỳ lạ là những phiến đá nặng hàng tấn chỉ xếp lên mà không cần chất kết dính vẫn bền vững.

Theo sử sách, trong thành còn rất nhiều công trình được xây dựng, như điện Hoàng Nguyên, cung Diên Thọ, Đông cung... rất nguy nga. Tuy nhiên, trải qua hơn 600 năm tồn tại, hầu hết công trình này đã bị phá hủy và những dấu tích nền móng của cung điện xưa vẫn còn nằm ẩn xung quanh vùng.

T.T